Người sói kia run run rẩy rẩy nói: "Tôi, tôi biết Dạ... Dạ Y. Bọn họ là một lũ điên, hơn nữa, bọn họ còn cảm thấy vô cùng hứng thú đối với nguyền rủa trong cơ thể chúng tôi. Ở thời điểm chúng tôi vừa đến nơi này đã từng gặp một bác sĩ đeo mặt nạ mỏ chim..."
"Hắn vô cùng nho nhã, hắn nói rằng bọn họ là một nhóm bác sĩ luôn cố gắng hết mình để chữa trị và cứu chuộc mảnh đại địa này, hơn nữa bọn họ còn nguyện ý giúp chúng tôi loại trừ nguyền rủa và bệnh tật trong cơ thể..."
Người sói nọ nói đến đây, chợt dừng lại nuốt một ngụm nước miếng rồi hoảng sợ nói: "Chúng tôi... Chúng tôi đã tin vào những chuyện ma quỷ của hắn. Ban đầu còn tốt, đúng là bác sĩ kia đã giúp chúng ta trị liệu rất nhiều những căn bệnh gây phiền hà đến chúng tôi, cũng như những vết thương cũ năm xưa, hơn nữa bọn họ đã thật sự cứu mấy bậc bề trên của tôi thoát khỏi lang nhân nguyền rủa... Nhưng..."
Dường như gã vừa nghĩ tới một chuyện gì đó vô cùng khủng bố, khiến toàn thân bắt đầu run rẩy không ngừng.
"Nhưng sau khi chữa trị nguyền rủa cho mấy bậc bề trên của chúng tôi... Bọn họ vẫn khăng khăng cho rằng trên người chúng tôi vẫn còn bệnh... Mà bệnh lại không nhẹ... Cần trị liệu sâu hơn..."