Mười mấy giây sau, ma xui quỷ khiến thế nào Lâm Ân lại quyết định đặt tiểu Loli Trái Trái đã say khướt lên chiếc giường mềm mại trước mặt kia.
Đương nhiên, là một chủ nhân, trong đầu Lâm Ân thực sự không có một chút ý tưởng tà ác nào đó, ví dụ như nhân cơ hội này, thuận thế đẩy ngã Trái Trái rồi sáp sáp hai cái xem sao.
Suy cho cùng, dù Lâm Ân hắn vô sỉ tới cỡ nào, cũng không nên sinh ra thứ dục vọng kỳ quái như vậy đối với tay trái của chính mình.
Tuy hiện tại, tay trái của hắn đang là một cô bé đáng yêu, lại còn uống rượu, dù hắn có mang cô ấy ra đùa nghịch như thế nào, người ta cũng không sinh ra phản ứng kháng cự quá lớn, nhưng nói cho cùng, làm như thế thực sự không tốt tí nào đâu.
Tuy trong đầu nghĩ như vậy, nhưng Lâm Ân lại biết, nếu hắn cứ một mực đứng như thế nào, thì không chỉ một mình hắn không thoải mái, ngay cả Trái Trái cũng rất khó ngủ yên ổn được, dù sao hai người bọn họ cũng dính liền cùng một chỗ, nếu muốn ngủ ngon, đương nhiên là phải cùng nhau nằm xuống mới được.