Chỉ thấy trên giá triển lãm trong phòng đang được bày chi chít những bức tượng mô hình tinh mỹ to to nhỏ nhỏ đủ các chủng loại. Trong đó không những có hàng đống tượng mô hình về các em gái đáng yêu bên trong thế giới hai chiều hắn biết, còn có lượng lớn tượng mô hình và tranh dọc về những nhân vật hoạt hình hơi lạ, có thể chúng là sản phẩm chỉ thuộc về thế giới này mà thôi.
Đây là điều Lâm Ân thật sự không ngờ được.
"Cậu là trạch nam ư?" Lâm Ân do dự hồi lâu mới hỏi.
Bạch Dật lập tức đỏ mặt, khụ khụ hai tiếng, lúng túng nói: "Không phải nha... Đây chỉ là một loại sở thích của em thôi... Người trẻ tuổi mà, kiểu gì cũng phải có thứ mình yêu thích chứ..."
Nhưng Bạch Dật cũng biết, hiện tại không phải thời điểm nói chuyện phiếm, vì vậy gã nhanh chóng đi tới, mở tủ quần áo của mình, lại nhanh chóng lấy từng bộ quần áo được treo gọn gàng trong đó ra ngoài, nhỏ giọng nói: "Đại ca! Những bộ này đều là quần áo em vừa mới mua trước khi rơi xuống địa ngục, anh có thể thử một chút xem có vừa người hay không? Nếu không vừa người, để em xuống dưới lầu, tìm cho anh vài bộ vest của ba em. Thi thoảng ông cũng qua nơi này của em, nên đã để lại rất nhiều quần áo."