"Đây đúng là một vụ tập kích có dự mưu từ sớm, cũng là thủ đoạn của tập đoàn Dịch Y ẩn núp bên trong thành Hắc Dạ. Hơn nữa kẻ tập kích Lương Y tiên sinh lần này còn là một trong số những thành viên của tổ nghiên cứu và phát triển dược tề thuộc thành Hắc Dạ chúng ta."
"Nhóm người của bọn họ thẩm thấu vào bên trong nội bộ chúng ta đã trở nên điên cuồng ngang ngược hơn trước. Chủ mẫu, tôi cho rằng, đây là thời điểm chúng ta nên thu lưới."
Thiên Sứ Treo Ngược Mình chậm rãi mở hai mắt, quang mang thần thánh chiếu sáng vùng hắc ám xung quanh, bà ấy ngẩng đầu nói: "Không vội, chúng ta cần nắm được càng nhiều tin tức về bọn họ hơn nữa, nếu không thể tìm được tên thủ lĩnh đang sau màn của bọn họ, thì không cần biết chúng ta tiến hành bao nhiêu lần thanh tẩy cũng chẳng mang đến ý nghĩa gì."
Ngả Văn tước sĩ ngẩng đầu, nhìn thẳng vào vị thiên sứ có mười hai cánh thật lớn bao quanh thân thể kia, trong ánh mắt hiện lên một tia sầu lo, gã lập tức thấp giọng nói: "Chủ mẫu, có một câu tôi thực sự không biết mình có nên nói hay không."
"Cứ nói đi?" Giọng nói thánh khiết của Thiên Sứ Treo Ngược Mình nhẹ nhàng truyền đến.