Lâm Ân mỉm cười nâng chiếc kính một mắt của mình lên, cử chỉ cực kỳ tao nhã.
"Thứ nhất, mày vốn không hiểu biết quá nhiều về tao, nhưng theo những mày biết, thì tao từng dẫn theo ba sinh vật căn nguyên đi tới tiêu diệt hiệp hội Ma Nhân. Chẳng lẽ mày không suy nghĩ một chút, là ở trước mặt tao, mày sẽ có bao nhiêu phần thắng?"
"Thứ hai." Lâm Ân đang hai tay vào nhau, rồi dựng lên một ngón tay, cười tủm tỉm nói: "Nơi này chính là thành Hắc Dạ, trừ phi mày có thể bí mật giết chết tao, nếu không, tập kích một Dạ Y ở bên trong thành Hắc Dạ chính là trọng tội đấy."
"Thứ ba." Lâm Ân liếc mắt nhìn cái đồng hồ treo tường một cái, lại mở to đôi mắt cá chết nói: "Ngày hôm qua tao vừa mới bị người ám sát xong, cho nên bây giờ, mày còn đúng ba giây đồng hồ để buông vũ khí. Nếu không, tiếp theo sẽ phát sinh tình huống gì, tao cũng không dám bảo đảm với mày đâu."
Du đãng giả cười lạnh nói: "Mày đang ra vẻ với tao?"