Lâm Ân cười ha hả mà cầm lấy chiếc dĩa cắm xuống đống "Đồ ăn mỹ vị" trên bàn, rồi từng món từng món, nhét thẳng vào trong miệng tay trái.
Sau khi bị tống cho ăn hết toàn bộ đồ ăn trên hai cái đĩa, tay trái đã trở nên nóng nảy, nó lập tức vùng vẫy, nắm tay thành quyền, một quyền đánh thẳng vào đầu Lâm Ân, nhưng Lâm Ân tay mắt lanh lẹ, nhanh chóng dùng sức bắt được cổ tay trái, vẫn duy trì nụ cười trên môi rồi "Ca ca" mà dùng sức đè tay trái xuống.
"Không có gì, không có gì!"
Nhìn thấy vẻ mặt người một nhà kia bắt đầu biến hóa, Lâm Ân lại cười ha hả mở miệng giải thích: "Tại đồ ăn quá mỹ vị, nên tôi không nhịn được muốn duỗi eo một cái, mọi người sẽ không để ý chứ?"
Nói xong, Lâm Ân nhanh chóng cong lưng xuống, dùng bàn cơm che chắn, đè cổ tay trái lại, nghiêm túc hỏi: "Trái Trái, cô làm gì vậy?"