Hai thẩm vấn viên kia liếc mắt nhìn nhau một cái, rồi nhanh chóng trấn định nói: "Nhóc à, không có gì phải lo lắng cả, chính vì những tình huống đặc thù cậu đã trải qua, mới khiến chúng tôi nhất định phải thận trọng xử lý chuyện của cậu."
"Nơi này là tổng cục điều tra siêu tự nhiên, không ai có ý định làm thương tổn tới cậu đâu, chỉ vì cậu chính là người mất tích lý duy nhất được tìm thấy trong số rất nhiều những vụ mất tích khác, xảy ra theo quy mô lớn khoảng thời gian gần đây thôi, cho nên chúng tôi cần phải tìm hiểu một chút tình huống từ phía cậu."
Bạch Dật có chút ấm ức đỏ hồng hai mắt nói: "Tất cả những gì nên nói, tôi đều nói hết cả rồi, về phần mấy người có tin hay không, đó lại là chuyện của mấy người, không liên quan gì tới tôi hết."
Đằng trước hình ảnh lấy từ chiếc camera đặt trong phòng giám sát, những vị lãnh đạo cấp cao đều đưa ánh mắt chăm chú nhìn vào Bạch Dật trong phòng thẩm vấn.
Rất nhanh, một vị lãnh đạo đã mở miệng nói điều gì đó với dụng cụ truyền tin, khiến cho thẩm vấn viên đang ở trong phòng thẩm vấn bên kia vội vàng ấn chặt tai nghe, gật gật đầu, sau đó ngẩng lên, trấn định mà vươn tay tới, đưa một trang giấy cùng một đoạn ngón út bị niêm phong bên trong một chiếc túi kín, đưa tới trước mặt gã.