Mấy phút đồng hồ sau, bên trong một quán rượu thành Hắc Dạ.
Lâm Ân mở to đôi mắt cá chết của mình, ngồi trước cái bàn, nhìn Trái Trái đang ngồi đối diện, rõ ràng cô nàng này mặc trên người chiếc áo sơ mi rách của hắn, nhưng vẫn giậm chân lên ghế, hung hăng nhét từng cục thịt nướng to tướng vào tận sâu bên trong, ăn đến quanh miệng đều là dầu.
Mỗi lần cạp một tiếng thịt khác, cô ấy đều (▼ ヘ ▼) dùng sức mà nhai, khiến cho âm thanh “Nhoàm nhoàm nhoàm” vang lên to tướng, như thể, thứ cô ấy đang nhai vốn không phải thịt nướng, mà là cái đầu của hắn vậy.
"Ông chủ! Lại mang mười cái chân voi nướng cùng với hai bình rượu xái lên đây! Hắn trả tiền!"
Trái Trái (▼ ヘ ▼) với đôi mắt gườm gườm, cầm một cái xương to tướng, chỉ vào Lâm Ân đang ngồi đối diện, nhưng bởi vì thân hình cô ấy quá mức nhỏ xinh, khiến cho giọng nói chẳng thể hiện được một chút lực uy hiếp hay đặc tính hung hăng càn quấy nào, thậm chí nghe vào trong tai, còn thấy có chút ngây thơ, đáng yêu.