Lâm Ân nhẹ nhàng rạch một đường trên bụng Bạch Dật, rồi bình tĩnh lấy một cái bình dược tề cầm máu ra, rắc lên một đống ruột của gã, lại dùng một cái bình rỗng, với những thao tác chuyên nghiệp, hút từng bình máu tích tụ, chèn ép nội tạng trong bụng gã ra ngoài.
Mọi người trừng lớn hai mắt, trái tim kinh hoàng nhìn thủ pháp chuyên nghiệp của đối phương.
Tuy loại thao tác này mang tới tính trùng kích vào thị giác hơi trầm trọng, nhưng ít nhất là thông qua đó, bọn họ đã xác định được, vị đại ca này của Bạch Dật đúng là một bác sĩ cứu tử phù thương. Mà có vẻ như những thao tác trong giải phẫu của hắn cũng khá là chuyên nghiệp.
Hơn nữa, điểm mấu chốt trong chuyện này là… Bạch Dật đang ở trong trạng thái bị gây mê, sẽ không cảm nhận được đau đớn.
Ừm… coi như xem xét từ điểm này là đủ thấy, vị đại ca đến từ Cõi Chết của gã tuy có vẻ ngoài hơi đáng sợ một chút, nhưng sâu thẳm bên trong vẫn giàu lòng nhân ái và rất quan tâm tới người ta!