Một mảnh khí huyết nồng đậm tràn ngập trên quảng trường.
Lâm Ân đứng từ phía xa, nhìn thấy Huyết Oa Oa ôm chặt con búp bê trong lòng, khóe môi khẽ nhếch lên, nở nụ cười vừa quỷ dị vừa tanh máu, sau đó vô cùng vui vẻ hoạt bát, nhanh chóng đi về phía mình, hắn lập tức vươn tay, cố gắng kéo căng da mặt, mạnh mẽ biến giọng nói của mình trở thành âm điệu khàn khàn: "Tất cả đều lui về phía sau đi, mọi chuyện cứ giao cả cho tôi."
Nữ linh môi kia cùng nhóm người trừ ma xung quanh đều chấn động, bọn họ ngưng trọng gật gật đầu, sau đó nhanh chóng lui về phía sau.
Cô ấy có thể cảm nhận được tâm trạng nặng nề như lâm đại địch của Lâm Ân tiên sinh, hơn nữa giọng nói của hắn đã trở nên khàn khàn, nghĩa là hắn bắt đầu nghiêm túc rồi.
Mà cũng bởi vậy, trong lòng bọn họ mới càng thêm chắc chắn về sự đáng sợ của cô bé vừa được triệu hồi từ địa ngục tới đây.