Đến đây, ánh mắt Lâm Ân bắt đầu xoay chuyển không ngừng, hắn đang nghĩ kế hoạch cho mình, phải làm sao để vừa lao ra ngoài đã trực tiếp đánh ngất toàn bộ nhóm người hầu kia.
Không chỉ có hắn đang nín thở suy tư, ngay cả cô bé vẫn bị hắn kiềm chế phải nằm sấp trên người, lại bị hắn bịt kín miệng, không thể phát ra một chút âm thanh nào kia, cũng đang nín thở, trong lòng kinh hoảng nhưng một cử động nhỏ cũng không dám làm.
Trong khoảnh khắc hồi hộp này, nương theo thứ ánh sáng ảm đạm truyền từ bên ngoài giường tới, cô bé ấy mới có dịp đưa mắt nhìn thật rõ gương mặt với những góc cạnh rõ ràng của thiếu niên đang gần mình trong gang tấc kia.
Chỉ thấy đôi mắt nọ vẫn một mực mở lớn, cả người lại vì hồi hộp mà chuyển thành đỏ bừng, nhưng… cô bé vẫn có thể nhìn ra tên biến thái thích khoe hàng vừa xông vào nhà mình... lại là một thiếu niên cực kỳ đẹp trai...
Vẻ đẹp này, chẳng những đám nam sinh đẹp trai nhất trong trường vẫn luôn theo đuổi cô bé không thể so sánh được, mà ngay cả anh trai cô bé cũng không cùng một cấp bậc với đối phương, thậm chí giá trị nhan sắc của tên biến thái này còn cao hơn những minh tinh idol trong phim truyền hình trên TV nữa.