Lâm Ân lắc lắc đầu, lập tức ngắt lời gã, nói: "Đừng có khách khí như vậy, nếu anh đã là đại ca của cậu, thì đương nhiên đây là chuyện anh phải làm rồi. Dù sao nó cũng là thứ cậu phải thường xuyên dùng tới, anh nhất định sẽ cố gắng phối hợp đầy đủ mọi công năng cho cậu!"
Bạch Dật thực sự khóc không ra nước mắt.
"Đúng rồi." Dường như Lâm Ân vừa nhớ đến một điều gì đó, hắn lập tức tìm một cái ổ cắm dài có lỗ thủng ở khoảng giữa cực lớn, sau đó mỉm cười đưa cho Bạch Dật nói: “Cậu cầm cái này đi. Khi hết điện, có thể trực tiếp cắm nó vào đấy nạp điện, cắm hay nhổ lúc nào cũng được, vô cùng tiện lợi."
"Nếu ra ngoài không tìm thấy nơi nạp điện, cũng có thể dùng sạc dự phòng tới thay thế, thời lượng pin của thứ này vô cùng xuất sắc đó."
Bạch Dật o(╥﹏╥)o vừa khóc ròng vừa tiếp nhận ổ cắm điện dài kia, nói: "Cám ơn đại ca."