Nhà ga.
Bạch Dật trừng lớn hai mắt, hai tay ôm lấy người, đang run rẩy ngồi trên hàng ghế sau của một chiếc xe vừa gọi.
Mà ở bên cạnh gã, Huyết Oa Oa đang dùng ánh mắt hưng phấn vô cùng nhìn chằm chằm vào gã, đầu lưỡi thật dài không ngừng “Sạt sạt sạt…” lướt qua, để lại từng dấu vết đói khát trên người gã.
"Cô bé, cô sẽ không... Sẽ không muốn ăn tôi chứ?"
Huyết Oa Oa cười hì hì, khẽ liếm khóe miệng, chiếc chuông đồng dưới mắt cá chân lập tức “Đinh đinh đinh” vang lên, cái miệng nhỏ nhắn thản nhiên nói: "Bác sĩ vô lương đã đi mất rồi. Hì hì hi, đại ca ca à, Oa Oa thật sự đói lắm rồi, nếu không anh cho Oa Oa cắn một miếng đi? Cứ yên tâm, chỉ một miếng nhỏ thôi mà~"