"Chấp sự, ngài vất vả rồi!" Đám Dịch Y xung quanh đều dùng ánh mắt ngơ ngác (? ? ? ) nhìn vị chấp sự mà mình kính yêu.
Chấp sự ngài... đúng là quá chuyên nghiệp rồi!
Lâm Ân khoát tay áo, nhắm mắt lại, sau đó ưu nhã khoác chiếc áo choàng hoa lệ lên người. Rồi dưới ánh mắt đầy trông mong tha thiết của hai em gái Mị Ma cùng đám tâm phúc, hắn lập tức sải bước đi về phía gian phòng bên cạnh.
Ken két—— Đóng cửa lại.
Cánh cửa vừa đóng, Lâm Ân đã không nín được lập tức bật cười thành tiếng, sau đó cở chiếc mặt nạ con quạ trên đầu xuống, che miệng lại, khoanh chân ngồi dưới đất, thân thể run rẩy không ngừng.