TRUYỆN FULL

[Dịch] Đỉnh Cấp Khí Vận, Lặng Lẽ Tu Luyện Ngàn Năm

CHƯƠNG 119. THẦN THÚ CHU ĐẤU, HỦY THIÊN DIỆT ĐỊA (1)

CHƯƠNG 119. THẦN THÚ CHU ĐẤU, HỦY THIÊN DIỆT ĐỊA (1) 'Thoáng chớp mắt.

Mười lăm năm vội vã trôi qua.

Hàn Tuyệt thuận lợi đột phá tới Hợp Thể cảnh tầng hai.

Đan dược Hình Hồng Tuyền đưa cho hắn hắn đã sử dụng.

Vậy mà loại đan dược kia có thể tăng cường khí lực, cũng có tăng trưởng tu vi.

Hiện nay Hàn Tuyệt vẫn là pháp tu, linh lực có thể vượt cấp giết địch, nhưng cường độ thân thể lại chỉ xấp xỉ với người cùng cảnh giới. Cũng may trên người hắn có rất nhiều Linh Bảo có thể phòng ngự.

Sau khi đột phá thành công, Hàn Tuyệt lại ra khỏi động phủ.

Hắn đi tới trước Phù Tang Thụ hoạt động gân cốt. Địa Tiên Hồ Lô Tử đã bắt đầu mọc dây leo quấn quanh trên Phù Tang Thụ, thật giống như một con rắn dài màu xanh.

Hiện tại còn lâu mới tới lúc Địa Tiên Hồ Lô nở hoa kết trái, Hàn Tuyệt chỉ hy vọng nó có thể tăng cường mật độ linh khí cho nơi này.

Hàn Tuyệt vừa hoạt động gân cốt vừa ấn mở quan hệ nhân tế kiểm tra bưu kiện.

Nhiều năm trôi qua, cũng không biết các hảo hữu trôi qua thế nào.

[Thần sủng của ngươi Hỗn Độn Thiên Cẩu gặp phải yêu thú tập kích] x18928

[Đồ đệ của ngươi Tô Kỳ gặp phải đồng môn tập kích] x76

[Đồ đệ của ngươi Tô Kỳ rơi Ma Uyên, sống chết không rõ]

[Đồ đệ của ngươi Tô Kỳ truyền bá vận rủi, khí vận của Ngự Yêu ma tông giảm đi, tỷ lệ đệ tử toàn tông gặp phải tâm ma tăng lên]

[Thần sủng của ngươi Hỗn Độn Thiên Cẩu bị tu sĩ chính đạo tập kích] x3422

[Bạn tốt của ngươi Thường Nguyệt Nhi cảm ngộ nhật nguyệt, đạo hạnh tăng mạnh]

[Bạn tốt của ngươi Cửu Đỉnh chân nhân gặp phải yêu ma tập kích, bị thương nặng, tính mạng như ngàn cân treo sợi tóc]

[Bạn tốt của ngươi Chu Phàm bị tu sĩ chính đạo tập kích] x4893

[Bạn tốt của ngươi Mạc Phục Cừu bị tu sĩ chính đạo tập kích] x4211 Hàn Tuyệt nhìn lướt qua, âm thầm kinh hãi.

Thật thảm!

Gần như tất cả mọi người đều đang chịu đòn!

Sở dĩ Tô Kỳ rơi vào Ma Uyên đoán chừng là bị Ngự Yêu ma tông làm hại. Sợ rằng Ngự Yêu ma tông sẽ thảm.

Còn có, Hỗn Độn Thiên Cẩu điên thật rồi, nó đi trêu chọc kẻ địch khắp nơi, vẫn luôn đánh nhau.

Vào lúc Hàn Tuyệt đang suy tư, Tuân Trường An bỗng mở miệng nói: "Sư phụ, gần đây vào lúc đêm khuya, Phù Tang Thụ sẽ tự lay động. Thế này là thế nào?"

Hàn Tuyệt nghi ngờ hỏi: "Tự lay động? Thành tinh rồi?"

Tuân Trường An lắc đầu, hắn ta cũng không rõ.

Hàn Tuyệt thả thần thức vào trong Phù Tang Thụ, cũng không cảm giác được có nguyên thần tồn tại.

Nếu đã thành tinh, sinh ra linh trí, tất nhiên sẽ có nguyên thần.

Hàn Tuyệt quyết định phải quan sát nó cẩn thận một hồi, mong sao Phù Tang Thụ không bị bệnh!

Màn đêm buông xuống.

Hàn Tuyệt đi ra khỏi Tiên Thiên động phủ, phát hiện đúng là Phù Tang Thụ đang lay động thật, phảng phất như có hai tay vô hình đang lay động thân cây.

Rõ ràng Tuân Trường An có chút sợ hãi, cách thật xa.

Hàn Tuyệt quan sát trong chốc lát, sắc mặt trở nên cổ quái.

Chẳng lẽ...

Phù Tang Thụ đang kêu gọi cái gì?

Bắc bộ Đại Yến.

Trong động phủ.

Điển Túc Yêu Vương mở mắt, chau mày.

Từ sau khi đi tới Ngọc Thanh tông, ác mộng của hắn ta cũng kết thúc, vì vậy hắn ta tranh thủ thời gian dốc toàn lực chữa thương, mãi cho đến hôm nay.

Nhưng gần đây hắn ta vẫn luôn có cảm giác bất an.

Loại bất an này tới một cách khó hiểu, ngay cả yêu huyết của hắn ta cũng theo đó mà xao động.

"Rốt cuộc đã có chuyện gì xảy ra? Chẳng lẽ vị tiên nhân kia lại muốn hại bản vương?"

Điển Túc Yêu Vương căng thẳng nghĩ, hắn ta càng nghĩ càng thấy bi thảm.

Bị phong ấn hai ngàn năm, sau khi sống lại còn chưa kịp báo thù đã bị thương nặng. Điển Túc Yêu Vương cảm thấy chắc chắn đám yêu chúng thủ hạ đang chê cười hắn ta.

Hắn ta càng nghĩ càng phiền táo, trong lòng có tà hỏa dấy lên.

Hắn ta thật muốn tàn sát sạch Nhân tộc Đại Yến!

Quên đi!

Vẫn nên nhịn một chút thì hơn.

AI.

Điển Túc Yêu Vương thở dài một hơi, nhắm mắt tiếp tục tu luyện.

Trên Vân Hải có một hồ nước cực lớn. Hồ nước như mặt gương, bốn phía toàn là mây, đẹp như tranh vẽ.

Tuyên Tình Quân cùng một tử bào nữ tử ngồi tĩnh tọa bên hồ.

Rõ ràng vị tử bào nữ tử này là vị đại năng đã từng cứu Chu Phàm kia.

"Sư tỷ, tỷ còn chưa phi thăng sao?" Tử bào nữ tử quay đầu hỏi.

Tuyên Tình Quân cũng không mở mắt ra nói: "Vẫn chưa tới lúc."

Tử bào nữ tử tấm tắc xưng kỳ nói: "Thực không hiểu nổi các ngươi, Độ Kiếp kỳ đã có thể phi thăng, mà nay ngươi đã là Đại Thừa kỳ. Sau khi phi thăng, thoát thai hoán cốt, lên Tiên giới cũng có thể ăn sung mặc sướng. Vậy mà ngươi còn chờ cái gì?"

Tuyên Tình Quân không trả lời mà hỏi: "Chu Phàm thế nào?"

"Đừng nói nữa, so sánh với tiền thế, người trước mặt cứ như hoàn toàn thay đổi, xúc động cực kỳ. Nói không chừng một ngày nào đó hắn ta còn cần ta đi cứu. Chẳng qua hắn ta đã hoàn toàn tín nhiệm ta."

"Ừm, người này là một khâu quan trọng trong kế hoạch của chúng ta, đừng để hắn chết, cũng đừng để hắn nảy sinh mâu thuẫn với ngươi."

"Sẽ không đâu. Từ nhỏ người này đã thiếu thốn tình cảm, đối tốt với hắn chắc chắn hắn sẽ khăng khăng một mực."

"Lại nói tiếp, ta có một vị đạo lữ ở Ngọc Thanh tông."

"A? Sư tỷ, không ngờ ngươi tìm được đạo lữ!"

Tử bào nữ tử trừng lớn đôi mắt xinh đẹp, lập tức nảy sinh hứng thú, truy hỏi không ngừng.

Tuyên Tình Quân nhớ lại, khóe miệng hơi cong một chút, cười nói: "Trước đây ta tới Ngọc Thanh tông chủ yếu là muốn xem tông môn Chu Phàm đang sống, không nghĩ tới ta lại gặp được một tiểu tử rất tuấn tú. Tiểu tử này là một khổ tu sĩ, nhiều năm trôi qua, nói không chừng hắn đã đạt tới Hóa Thần”"

Tử bào nữ tử kinh ngạc nói: "Tư chất của hắn không hề kém hơn Chu Phàm?"

"Đó là đương nhiên, sau này nếu có cơ hội ta sẽ dẫn ngươi đi gặp hắn một lần."

Nhắc tới Hàn Tuyệt, trên mặt Tuyên Tình Quân lại lộ ra ý cười.