CHƯƠNG 196: ĐẠI THỪA CẢNH TẦNG BA, TRU SÁT MA CHỦ (1) Tô Kỳ bị đánh bay ra ngoài, ngã trên vách tường, không nhịn được phun ra một ngụm máu. Hắn ta kinh ngạc ngẩng đầu nhìn về phía Hàn Tuyệt, đang định hỏi gì đó lại thấy một luồng ma ảnh xuất hiện.
Đường viền ma ảnh này là...
Ma Chủ!
Tô Kỳ hoảng sợ. Lúc trước hắn ta còn đang buồn bực không biết Ma Chủ đã đi đâu, không nghĩ tới Ma Chủ lại đang trốn trong cơ thể hắn ta!
Chẳng lẽ khi hắn ta vui thích với đám nữ tử, Ma Chủ cũng...
Chỉ chớp mắt, độ thù hận của Tô Kỳ dành cho Ma Chủ đã full tinh.
Hàn Tuyệt bình tĩnh nhìn về phía ma ảnh, nói: "Vì sao đạo hữu lại ẩn nấu trong cơ thể đồ nhi ta."
Ma Chủ nói đùa: "Thì ra vị sư phụ hắn vẫn luôn nhắc tới là ngươi. Các hạ thật giỏi, vậy mà có thể nhận ra sự hiện hữu của ta. Nói vậy hắn các hạ cũng là tu sĩ Đại Thừa cảnh."
"Hắn ta là Ma Chủ!" Tô Kỳ khiếp sợ kêu lên.
【 Ma Chủ nảy sinh thù hận với ngươi, trước mặt độ thù hận là tứ tinh 】
Trước mắt Hàn Tuyệt nhảy ra một hàng chữ, hắn không khỏi nhướng mày.
Hắn cẩn thận kiểm tra tin tức về Ma Chủ.
【 Ma Chủ: Đại Thừa cảnh tầng bảy, trạng thái phân hồn, Ma tu mạnh nhất Ma đạo trong vạn năm nay, tôn hiệu Ma Chủ. Vì ngươi là sư phụ của Tô Kỳ mà nảy sinh thù hận với ngươi, sau này nếu có cơ hội nhất định sẽ giết ngươi. Trước mặt độ thù hận là tứ tinh 】
Ừm?
Trạng thái phân hồn?
Hàn Tuyệt chợt ra tay, thi triển Lục Đạo Hấp Hồn hút phân hồn của Ma Chủ vào trong lòng bàn tay, nhanh chóng đánh ra ấn ký lục đạo, khắc trên phân hồn của Ma Chủ.
"Ngươi muốn làm gì?"
Ma Chủ trầm giọng hỏi, trong giọng nói khó nén phẫn nộ.
Hàn Tuyệt giả vờ do dự nói: "Ngươi là Ma Chủ, giết ngươi là chuyện chính đạo ta nên làm. Thế nhưng ta sợ phiền phức. Nếu ta bỏ qua cho luồng phân hồn này của ngươi, ngươi có thể bỏ qua cho đồ nhi của ta không?"
Ma Chủ vừa nghe vậy, trong lòng lại khinh thường, thì ra là con hàng kinh sợ.
"Đương nhiên có thể!"
"Được, vậy ngươi đi đi!"
"Cáo từ!"
Phân hồn của Ma Chủ nhanh chóng chạy trốn.
【 Độ thù hận của Ma Chủ với ngươi lại tăng lên, trước mặt độ thù hận là ngũ tinh 】
Hàn Tuyệt thấy nhắc nhở trước mặt, không khỏi cạn lời.
Con đường của ngươi càng chạy càng hẹp!
Đợi sau khi Ma Chủ rời đi rồi, Tô Kỳ trầm giọng nói: "Sư phụ, không thể tin lời hắn ta nói!"
Hàn Tuyệt bình tĩnh: "Vi sư vốn không tin, vừa nãy chỉ là phân hồn của hắn ta thôi."
Chờ sau khi phân hồn của Ma Chủ trở lại trong cơ thể bản tôn, Hàn Tuyệt sẽ để hắn ta nếm thử đãi ngộ như của Kế Nại Hà.
Nghe thấy những lời Hàn Tuyệt nói, Tô Kỳ không khỏi nghĩ đến đạo kiếm khí đã tru sát Ma Đế kia.
Chẳng lẽ...
Trên mặt Tô Kỳ lộ vẻ chờ mong.
"Kể với vi sư về những chuyện ngươi đã gặp phải trong những năm qua." Hàn Tuyệt mỉm cười, nụ cười của hắn lọt vào mắt Tô Kỳ lại trở nên hòa ái, ấm áp vô cùng.
Tô Kỳ thầm thấy cảm động, hắn ta lau vết máu nơi khóe miệng, sau đó đi tới trước mặt Hàn Tuyệt ngồi xuống, bắt đầu kể lại những chuyện bản thân mình đã trải qua trong mấy trăm năm vừa rồi.
Hàn Tuyệt vừa nghe vừa nạp khí tu luyện.
Hắn không xen mồm vào, chỉ cần nghe Tô Kỳ nói là được.
Không thể không nói, kinh lịch của Tô Kỳ đầy màu sắc truyền kỳ, nhấp nhô trầm bổng, đặc sắc tuyệt luân, hoàn toàn có thể viết thành một quyển tiểu thuyết tiên hiệp.
Nói đủ mười ngày mười đêm Tô Kỳ kể hết đại khái.
Cho dù tu vi của hắn ta đã tiếp cận tới Dung Hư cảnh, nhưng vẫn cảm thấy miệng đắng lưỡi khô.
Hàn Tuyệt cảm khái: "Mấy năm nay khổ cực cho ngươi rồi."
Tô Kỳ trả lời: "Chắc chắn sư phụ rất lo lắng cho ta, vì vậy ta mới có thể liên tục chuyển nguy thành an, chắc chắn đây là do sư phụ sắp xếp. Cũng giống như chuyện ngài đã tru sát Ma Đế vậy."
Hàn Tuyệt vừa nghe vừa cảm thấy ngượng ngùng, nhưng vẻ mặt vẫn rất bình tĩnh.
"Trước tiên cứ tu luyện mười năm, sau đó vi sư lại truyền thụ thần thông cho ngươi." Hàn Tuyệt mở miệng nói.
Tô Kỳ gật đầu, hiện tại hắn ta cũng đã bình tĩnh trở lại.
Sau đó, hai sư đồ tiến vào trạng thái tu luyện, không ai nói chuyện thêm nữa.
...
Sau khi trận chính ma đại chiến kết thúc, nương theo sự liên thủ của rất nhiều thánh địa lấy Thiên Tiên Phủ cầm đầu, Ma đạo liên tục lùi về phía sau hệt như chuột chạy qua đường, Yêu tộc càng không dám xằng bậy, thiên hạ khôi phục thái bình.
Dường như chính đạo cũng ý thức được lực lượng mình biểu hiện ra còn chưa đủ mạnh, các thánh địa bắt đầu tạo thế cho thiên kiêu môn hạ.
Trong đó, Kỷ Tiên Thần có danh tiếng lớn nhất, chém giết La Cầu Ma - một trong Ngũ Tôn Ma Đạo, tàn sát trăm vạn Ma tu, trong lúc nhất thời tên tuổi hắn ta nổi tới mức có một không hai.
Thậm chí Kỷ Tiên Thần còn có xu thế trở thành đại tu sĩ đệ nhất thiên hạ. Có điều thân phận của vị tu sĩ thần bí đã tru sát Ma Đế còn chưa hiện rõ, dẫn đến Kỷ Tiên Thần không thể ngồi yên trên ngôi vị đệ nhất.
Dưới bối cảnh như vậy, thời gian lặng lẽ trôi qua.
Lại mười năm đi tới.
Hàn Tuyệt đã đột phá đến Đại Thừa cảnh tầng ba!
Mười bảy năm đột phá một tiểu cảnh giới, Hàn Tuyệt cảm thấy tốc độ này còn hơi chậm. Nhưng nếu truyền đi chắc chắn sẽ gây nên sóng to gió lớn.
Mục tiêu của Hàn Tuyệt là sớm ngày đạt tới Đại Thừa cảnh viên mãn, trùng kích Tiên Nhân cảnh.
Ngày này.
Hàn Tuyệt dẫn Tô Kỳ đi ra ngoài động phủ, bắt đầu truyền thụ thần thông.
Dương Thiên Đông đã bị hắn ta đuổi tới chân núi. Những người khác đều có đại khí vận Thần Tiên, có lẽ sẽ không bị Tô Kỳ ảnh hưởng. Dù sao thì ngay cả Hỗn Độn Thiên Cẩu cũng có thể chịu đựng được.
Đối với sinh linh Phàm gian, vận rủi của Tô Kỳ là tai hoạ ngập đầu. Nhưng đặt ở thượng giới, có lẽ bọn hắn cũng không mạnh như vậy, hơn nữa hiện tại Tô Kỳ còn là phàm nhân.
Tô Kỳ rất kích động, cuối cùng hắn ta cũng có thể học được bản lĩnh từ trong tay sư phụ.
Dương Thiên Đông, Tuân Trường An, Ngộ Đạo Kiếm đều cảm thấy tò mò về hắn ta.
Hỗn Độn Thiên Cẩu cảm thấy bản thân mình không được yêu thương. Cùng là người ra ngoài mấy trăm năm, vì sao Tô Kỳ lại được chủ nhân thiên vị như thế?