CHƯƠNG 338: ĐẾ TUẤN, ĐÔNG HOÀNG THÁI NHẤT Khương Dịch nghe xong, khóe miệng nhếch lên đầy vẻ hưởng thụ. Hắn ta cười nói: “Lần này tìm ngươi là có chuyện tốt.”
“Chuyện tốt gì?” Hàn Tuyệt hỏi.
Chẳng lẽ lại muốn mời hắn ra ngoài?
Trong lòng Hàn Tuyệt rất mâu thuẫn, hắn không muốn đi mạo hiểm.
Ánh mắt Khương Dịch sáng rực nói: “Gần đây có một truyền thuyết lưu truyền trong Tiên giới, kể rằng thần bảo của Đạo Môn rơi từ tam thập tam trọng thiên ra ngoài, thất lạc ở Phàm gian, ai có được bảo vật này sẽ có thể bước vào Thần Cảnh!”