CHƯƠNG 157. TUYỆT DIỄN ĐẠO NHÂN, NGỌC THANH THÁNH TÔNG (1) "Thì ra vị tiên nhân kia giấu trong Ngọc Thanh tông... Chẳng trách sau khi ta tới Ngọc Thanh tông, nguyền rủa lập tức biến mất... Xem ra Thanh Mãng đại thánh đã cảm nhận được nguyền rủa là vị tiên nhân kia cảnh cáo. Đáng tiếc gia hỏa này cố ý tàn sát bừa bãi, rơi vào kết cục thân tử đạo tiêu..."
Điển Túc Yêu Vương thầm nghĩ.
Hắn ta đã làm càn, từ nay về sau hắn ta tuyệt không mạo phạm Ngọc Thanh tông, cũng tuyệt không giết người trong Đại Yến!
Nếu có cơ hội, hắn ta còn phải tới thăm hỏi Ngọc Thanh tông!
Cho dù có làm thú cưỡi cho vị tiên nhân kia cũng không thành vấn đề!
Thậm chí đó còn là cơ duyên!
Bên kia.
Trên dưới toàn tông Ngọc Thanh tông đều nằm trong trạng thái hưng phấn cực độ. Lý Khanh Tử hiểu chuyện lập tức sắp xếp cho các trưởng lão xử lý chuyện phía sau, đồng thời nghiêm lệnh không được quấy nhiễu thanh tĩnh trên núi Khổ Tu Thành Tiên!
Trận chiến ngày hôm nay, Trảm Thần trưởng lão lần thứ hai leo lên thần đàn trong lòng các tu sĩ Ngọc Thanh tông.
Trong Tiên Thiên động phủ.
Hàn Tuyệt ngồi trên giường vuốt ve mộc trượng màu vàng kim.
Hắn đang suy nghĩ xem mình nên xử trí mộc trượng này như thế nào.
Hắn muốn phá hủy nhưng lại sợ kinh động tàn hồn bên trong.
Không được!
Không thể giữ lại!
Hay là trực tiếp diệt đi!
Ngộ nhỡ tàn hồn này còn có chân thân, có lẽ sẽ dựa vào tàn hồn tìm đến.
Hàn Tuyệt lập tức thi triển Lục Đạo Hấp Hồn, hút tàn hồn bên trong vào.
Đúng lúc này, tàn hồn bỗng mở mắt.
"Ngươi muốn làm gì?"
Một giọng nói lạnh như băng vang lên, Hàn Tuyệt bị giật mình, mí mắt nhảy lên.
[Tuyệt Diễn đạo nhân nảy sinh thù hận với ngươi, trước mặt độ thù hận là ngũ tinh]
Hàn Tuyệt thấy một hàng chữ trước mắt, sợ đến trực tiếp tiêu diệt tàn hồn.
Độ thù hận ngũ tinh gần như không thể hóa giải, còn giữ tàn hồn lại làm gì?
Sau khi tru diệt tàn hôn của Tuyệt Diễn đạo nhân, Hàn Tuyệt lập tức điều tra quan hệ nhân tế.
Rất nhanh hắn đã tìm được ảnh chân dung của Tuyệt Diễn đạo nhân.
[Tuyệt Diễn đạo nhân: Tán Tiên cảnh tầng tám, vì ngươi tru sát phân hồn và yêu sủng hắn ta để lại ở phàm trần, khiến hắn ta cực kỳ căm hận ngươi. Chờ khi ngươi phi thăng rồi hắn ta tất sẽ tìm tới gây sự với ngươi. Trước mặt độ thù hận là lục tỉnh]
Tán Tiên cảnh tầng tám?
Đợi ta phi thăng?
Hàn Tuyệt đầu tiên là giật mình hô lên, sau đó lại thở phào nhẹ nhõm.
Chỉ có vậy?
Lão tử cứ tu luyện mãi, chờ khi có tu vi đủ giết ngươi rồi mới phi thăng, đến lúc đó ngươi có thể làm khó dễ được ta sao?
Hàn Tuyệt âm thầm đắc ý nghĩ.
Như thế này cũng tốt, có thể thăm dò rõ ràng lai lịch của đối phương, Hàn Tuyệt cũng không cần não bổ quá nhiều.
Hàn Tuyệt chợt nảy sinh ý đồ, lấy Ách Vận Thư cùng với hai viên Thiên Đạo Linh Thạch ra.
Hắn có quá nhiều địch nhân cường đại, nhất định phải dùng chút thủ đoạn không chính quy, phân tán lực chú ý của bọn hắn với tai Sau khi Hàn Tuyệt quyết định, lúc này hắn dung nhập hai viên Thiên Đạo Linh Thạch vào trong Ách Vận Thư.
Đại khái chừng hai canh giờ trôi qua.
Ách Vận Thư thăng cấp thành công.
[Ách Vận Thư tấn cấp thành cực phẩm Thái Ất Linh Bảo]
Từ Tuyệt Phẩm Linh Bảo đến cực phẩm Thái Ất Linh Bảo, đây là hiệu quả sau khi thăng lên hai cấp.
Nói cách khác, sau Tuyệt Phẩm Linh Bảo sẽ tới Thái Ất Linh Bảo và cực phẩm Thái Ất Linh Bảo!
Lúc này Hàn Tuyệt bắt đầu nguyền rủa Tuyệt Diễn đạo nhân, thử hiệu quả.
Ách Vận Thư vốn là pháp bảo không bình thường, Hàn Tuyệt cũng không dám sử dụng quá sức, sợ ép khô mình.
Thanh Mãng đại thánh đã vẫn lạc!
Tin tức này nhanh chóng lan truyền khắp Đại Yến đồng thời còn truyền tới tu chân giới ở các châu, vương triều chung quanh.
Chính ma lưỡng đạo trong tu chân giới Đại Yến không khỏi cảm thấy kính sợ Ngọc Thanh tông.
Trước đó có thể bọn hắn chỉ thấy sợ hãi, hiện tại ngay cả Ma đạo cũng nảy sinh kính ý với Ngọc Thanh tông!
Thanh Mãng đại thánh không ai bì nổi lại gãy kích ở Ngọc Thanh tông, rốt cuộc Ngọc Thanh tông cường đại tới cỡ nào?
Dựa vào Hàn Tuyệt xuất thủ, Ngọc Thanh tông trực tiếp đứng vững tên tuổi thánh địa Đại Yến.
Tin tức truyền tới những châu khác cũng dẫn động xôn xao.
Theo Thanh Mãng đại thánh tập kích, tông môn tu chân ở các châu kẻ thì trốn, kẻ thì bế quan, đều hiu quạnh vô cùng.
Tây Uyên châu, Chân Vũ giáo.
Tây Uyên châu cũng bị Thanh Mãng đại thánh tàn sát, nhưng Chân Vũ giáo may mắn trốn được. Chủ yếu là Thanh Mãng đại thánh còn chưa kịp ra tay với bọn họ đã bị Dương Thiên Đông hấp dẫn lực chú ý.
Cao tầng Chân Vũ giáo tụ tập trong một đại điện. Sau khi mọi người nghe được tin tức Thanh Mãng đại thánh vẫn lạc đều kinh ngạc, chấn động.
Thượng Quan Cầu Kiếm cười khổ nói: "Thật khá cho Ngọc Thanh tông, thật khá cho một vị Trảm Thần trưởng lão!"
Hoàng Cực Hạo đứng sau lưng Thượng Quan Cầu Kiếm, vẻ mặt phức tạp, hắn ta có thân phận đệ tử hạch tâm.
Mọi người sôi nổi nhìn về phía hắn ta, một vị trưởng lão trong đó hỏi: "Chấp giáo trưởng lão, trước đó ngươi đã từng tới Ngọc Thanh tông Đại Yến, Ngọc Thanh tông có lợi hại như vậy thật sao?"
Nghe vậy, Thượng Quan Cầu Kiếm cười khổ nói: "Thực không dám giấu giếm, ta đã từng đi khiêu chiến Trảm Thần trưởng lão của Ngọc Thanh tông, kết quả bị một kiếm của đối phương đánh bại. Ta ngại nói ra đoạn chuyện cũ này. Hiện tại xem ra người tru sát Thanh Mãng đại thánh chính là vị Trảm Thần trưởng lão kia."
Ngay cả Thanh Mãng đại thánh cũng bị hắn tru sát, trong lòng Thượng Quan Cầu Kiếm bỗng thoải mái hơn hẳn.
Tại Ngọc Thanh tông phía xa, Hàn Tuyệt thu được tin tức độ hảo cảm tăng lên, cảm thấy không thể nào hiểu nổi.
Thượng Quan Cầu Kiếm vươn thẳng eo, phảng phất như bại trong tay Hàn Tuyệt là một chuyện vinh quang vô cùng.
"Từ nay về sau, Ngọc Thanh tông sẽ là thánh địa ở tu chân giới Đại Yến, thậm chí là thánh địa ở thập châu cửu hướng, Chân Vũ giáo không thể đắc tội, thậm chí phải lập tức đi kết giao. Ta nguyện khiến đồ nhi ta lập tức chạy tới Ngọc Thanh tông, đại biểu cho Chân Vũ giáo, đại biểu cho Tây Uyên châu cảm ơn Ngọc Thanh tông!"
"Chúng ta còn cần chuẩn bị một phần lễ lớn!"
Thượng Quan Cầu Kiếm trầm giọng nói, khí phách mạnh mẽ.