TRUYỆN FULL

[Dịch] Đỉnh Cấp Khí Vận, Lặng Lẽ Tu Luyện Ngàn Năm

CHƯƠNG 158. TUYỆT DIỄN ĐẠO NHÂN, NGỌC THANH THÁNH TÔNG (2)

CHƯƠNG 158. TUYỆT DIỄN ĐẠO NHÂN, NGỌC THANH THÁNH TÔNG (2) Một trưởng lão cau mày: "Chân Vũ giáo cũng đã tổn thất nặng nề, lúc này chúng ta lại đi đút lót cho Ngọc Thanh tông, không biết đệ tử trong tông môn sẽ cảm thấy thế nào?"

Thượng Quan Cầu Kiếm trừng mắt liếc hắn ta, quát lên: "Tỉnh lại đi! Ngươi đang suy nghĩ gì vậy? Về công, Ngọc Thanh tông đã cứu người trong thiên hạ, chúng ta không nên bái tạ sao?

Về tư, sau này chắc chắn Ngọc Thanh tông sẽ trở thành thánh địa được tu sĩ trong thiên hạ ngưỡng vọng, nếu chúng ta chậm một bước sẽ có những tông môn khác đi trước. Chờ khi Ngọc Thanh tông lớn mạnh, nhất định sẽ có tông môn chó cậy gần nhà gà cậy gần chuồng, tạo áp lực với những tông môn khác. Đi càng sớm chúng ta càng được lợi!"

Lời này của hắn ta khiến các trưởng lão trầm tư.

Cửu Long tông.

Sau khi Hoàng Tôn Thiên nghe lời đệ tử hội báo bèn vẫy tay để đệ tử lui ra.

Phòng trong chỉ còn lại một mình hắn ta, trên mặt hắn ta lộ ra vẻ kính nể.

"Tiền bối đúng là tiền bối, ngay cả Thanh Mãng đại thánh cũng không phải đối thủ, bằng không ta giao Cửu Long tông cho Ngọc Thanh tông luôn?"

Hoàng Tôn Thiên tự lẩm bẩm, ánh mắt hắn ta lóe lên, xem ra lời này cũng không phải đang nói giỡn.

Hắn ta thật sự có suy nghĩ như vậy!

Từ sau khi gặp phải đại họa Thanh Mãng đại thánh, có thể nói nội bộ Cửu Long tông đã chia năm xẻ bảy, rất nhiều người đều sợ Thanh Mãng đại thánh, thậm chí còn có không ít người đã trốn đi.

Đối với tông môn như vậy, hắn ta thật sự cảm thấy tâm lực tiều tụy.

Mặt khác, cái chết của Thanh Mãng đại thánh cũng khiến hắn ta ý thức được, chỉ khi chuyên tâm khổ tu như tiền bối mới là chính đạo trong tu hành!

Tu sĩ vốn nên vì trường sinh mà tu hành, cái gọi là tông môn chỉ vì truyền thừa. Khi tông môn tồn tại vì quyền lực, vậy nó có khác gì bang phái trong thế gian?

Hoàng Tôn Thiên không muốn bị quyền lực ràng buộc nữa, hắn ta muốn noi theo Hàn Tuyệt!

Luân phiên nguyền rủa Tuyệt Diễn đạo nhân, Chu Tước, Mạc U Linh bảy ngày xong, Hàn Tuyệt hài lòng buông Ách Vận 'Thư xuống.

Thiên Địa Thảo tò mò hỏi: "Chủ nhân, ngài đang làm gì vậy?"

Hàn Tuyệt trả lời: "Tìm hiểu thiên địa đại đạo. Quyển sách này không có chữ, cũng không có bất kỳ huyền cơ gì, chính vì nó trống rỗng cho nên mới có thể để dòng suy nghĩ của ta trở nên trống rỗng."

Thiên Địa Thảo cái hiểu cái không.

Hàn Tuyệt phất tay, đưa nó rời khỏi bình bạch ngọc, rơi vào trong đất bùn.

Hàn Tuyệt nhắm mắt tu luyện.

Có thể tru sát Thanh Mãng đại thánh cũng không khiến hắn vui vẻ quá nhiều. Trên con đường tu hành kiểu gì cũng phải giết mấy kẻ địch, như vậy mới hợp lý.

Hắn hy vọng ảnh hưởng do việc này tạo thành có thể mau chóng biến mất, để tránh phiền phức không ngừng.

Trong một khoảng thời gian ngắn kế tiếp, hắn vẫn luôn ở lại trong Tiên Thiên động phủ nội, tuyệt không ra ngoài.

Dưới sự sắp xếp của Lý Khanh Tử, cũng không có người nào dám tới đây quấy rầy.

Ngọc Thanh tông trở nên náo nhiệt. Theo tin tức Thanh Mãng đại thánh chết trong Ngọc Thanh tông truyền ra, chính ma lưỡng đạo đều đến đây cảm ơn Ngọc Thanh tông đã trừ bỏ đại địch cho Nhân tộc. Thậm chí còn có tông môn ở những châu khác.

Hoàng Cực Hạo cũng đến, muốn thăm hỏi Hàn Tuyệt nhưng lại bị ngăn cản, cuối cùng trưởng lão Ngọc Thanh tông đứng ra tiếp đãi hắn ta.

Thời gian tám năm thoáng cái đã qua.

Hàn Tuyệt đã càng lúc càng gần Hợp Thể cảnh tầng chín.

Một ngày này.

Lý Khanh Tử trước thăm hỏi Hàn Tuyệt.

Lại gặp Hàn Tuyệt, Lý Khanh Tử có vẻ rất câu thúc.

"Hàn trưởng lão, gần đây các trưởng lão đề nghị đổi tên Ngọc Thanh tông thành Ngọc Thanh thánh tông, hoàng đế vương triều Đại Yến cũng tới thăm hỏi, nguyện ý cung phụng Ngọc Thanh thánh tông. Ngươi cảm thấy thế nào?" Lý Khanh Tử hỏi.

Hàn Tuyệt mở mắt, nói: "Các ngươi cảm thấy có thể thực hiện là được."

Cái tên Ngọc Thanh thánh tông này nghe có vẻ rất đại khí, rất có khí phái của thánh địa, tên như thế cũng tốt, có khả năng hấp dẫn càng nhiều tu sĩ hơn gia nhập.

"Mặt khác, ta đã truyền tin cho tổ sư gia kêu hắn ta trở về. Tổ sư gia cũng đã đồng ý. Không bao nhiêu năm nữa hắn ta sẽ trở về, một lần nữa đảm nhiệm vị trí chưởng giáo. Ta không muốn chết sớm, quyết định chuyên tâm tu luyện, cố gắng tranh mệnh số vì chính bản thân mình."

Lý Khanh Tử thở dài nói. Nói đến đây, hắn ta hơi ngượng ngùng.

Hàn Tuyệt nhìn thấu tâm tư của hắn ta, nói: "Chờ sau khi có người nhận lấy chức vị chưởng giáo, ngươi cứ dời đến núi Khổ Tu Thành Tiên tu luyện đi. Về phần động phủ, ngươi tự mình mở."

Tuy rằng Hàn Tuyệt đã ở Ngọc Thanh tông mấy trăm năm, nhưng cũng không quen thuộc bao nhiêu người, thậm chí có thể nói số người hắn quen chỉ đếm được trên đầu ngón tay.

Lý Khanh Tử là một trong số đó. Nếu không có Lý Khanh Tử sắp xếp, linh khí trên núi Khổ Tu Thành Tiên cũng sẽ không dư thừa như thế. Đương nhiên Lý Khanh Tử cũng đã nhận được lực lượng để Ngọc Thanh tông biến cường và sự bảo vệ đến từ Hàn Tuyệt.

Hàn Tuyệt cũng hy vọng hắn ta có thể đi thêm một đoạn trên con đường tu hành.

Được Hàn Tuyệt đồng ý, Lý Khanh Tử cực kỳ vui vẻ, hỏi thêm vài câu sau đó rời đi.

Việc đổi tên Ngọc Thanh tông thành Ngọc Thanh thánh tông là việc lớn, đến lúc đó sẽ thiết yến toàn tông. Các trưởng lão hy vọng Hàn Tuyệt có thể giảng đạo cho chúng đệ tử, nhưng bị hắn từ chối nhã nhặn.

Hàn Tuyệt không muốn xuất đầu lộ diện.

Hiện tại rất tốt, tuy Trảm Thần trưởng lão rất nổi tiếng nhưng các đệ tử không biết dung mạo của hắn, lúc không có chuyện gì làm hắn còn có thể đi tới thành trì nội môn dạo một vòng.

Sau khi Lý Khanh Tử rời đi, Hàn Tuyệt nghĩ đến Thường Nguyệt Nhi đã theo Cửu Đỉnh chân nhân rời đi.

Từ sau khi vị sư tỷ vẫn luôn thích mình ra nước ngoài, đại đa số thời gian chính mình vẫn đang tu luyện, rất ít khi quan tâm tới mâu thuẫn trong nội môn.

Thiên Chi Khôi Lỗi Hàn Tuyệt giao cho của nàng nàng vẫn chưa dùng tới. Cho dù gặp nạn, nàng cũng có thể dựa vào bản thân bình an vượt qua.

Có Thiên Chi Khôi Lỗi quan tâm nàng, nhưng thỉnh thoảng Hàn Tuyệt vẫn tìm hiểu một chút tình huống về nàng.