Lục Dương chẳng nói một lời, từ sáng tới trưa hắn cứ như cái hũ nút, trừ khi Lục Trường Sinh có gì dặn dò nếu không hắn sẽ chỉ im lặng làm vài việc vặt vãnh.
Trương Hiên thì khác, trông hắn rất căng thẳng, như thể có gì đó muốn nói mà không dám.
“Ngươi muốn nói gì sao Trương Hiên?”
Lục Trường Sinh hỏi.
Trương Hiên vội đáp: “Lục lang trung, ngài vừa đến nên người trong bang Tứ Hải cũng không rõ trình độ y thuật của ngài ra sao.”