Lục Trường Sinh gật đầu, đáp: “Đúng thế, ta không phải đao khách thuần túy, ta là người giang hồ, thứ ta học là thuật giết người! Chỉ cần có thể giết người thì dùng đao hay kiếm hoặc nắm đấm cũng có vấn đề gì đâu?”
Lục Kiếm Minh này mang tới cho Lục Trường Sinh cảm giác chưa từng có.
Đó là áp lực!
Lục Kiếm Minh lộ rõ phong mang, tựa như một thanh tuyệt thế bảo kiếm vừa ra khỏi vỏ. Không rút ra thì thôi, một khi đã ra khỏi vỏ chắc chắn sẽ kinh thiên động địa.
Đây là một vị kiếm khách thuần túy!