Trên Diễn Võ Trường, Mộ Dung Thiên vẻ mặt ủ rũ, chiếc áo đen vốn không vừa người đã bị xé rách.
Thần sắc Lăng Phi Sương lạnh nhạt, không tổn hao gì, đứng ở đối diện, vừa thu chưởng.
"Ở trước mặt người khác còn có thể trang bức, ở trước mặt sư tỷ thì ngươi còn thiếu chút hỏa hầu."
Nàng mở miệng trong trẻo nhưng từng chữ từng chữ lạnh lùng.
"Ừm... "