Nhìn thiếu niên ngày thường cực kỳ lạnh lùng trước mắt này vậy mà giờ phút này cũng khó có được bi thương, Long Cửu Cực kỳ xúc động, tiến lên vỗ nhẹ bờ vai của hắn.
"Hài tử, ngươi phải hiểu sinh ly tử biệt là chuyện chắc chắn phải trải qua trên đường đời, quen cảnh sống, nghe sự chết, cuối cùng bình tĩnh lắng đọng lại, cuộc đời này của mỗi người đều không giống nhau."
"Ngươi có thể bởi vì người chết mà phẫn hận oán giận, nhưng không thể mất đi chính mình trong quá trình đó."
Long Cửu Cực đứng ở bên cạnh hắn, thành khẩn nói, sợ hắn vì chuyện hôm nay mà lưu lại cái bóng trong lòng.
"Ta hiểu." Thiên Nhạc nhẹ nhàng gật đầu, ánh mắt bình tĩnh.