Bên dưới Phong Tuyết chi Uyên, một mảnh tối tăm, gió tuyết gào thét.
Không gian nơi này đã ngàn sàng trăm lỗ, bao nhiêu năm cũng không lành lại.
Những cơn gió lạnh lẽo ấy, lại mang theo sức mạnh cắt xé không gian.
Người thường nếu đến đây, chỉ sợ không đến một lát đã tan tác thành từng mảnh.
Mà trong không gian cắt chém này, lại có hai người đứng đó, mặc cho cuồng phong thổi mạnh, cũng không thể khiến họ tan thành từng mảnh.