Hận ý dâng lên, lại không thể nào ức chế.
Tiêu Cảnh Tuyết bắt đầu thống hận hành động thiện lương mà mình làm lúc trước.
Vì sao mình lại ngu xuẩn đến mức hy sinh tu vi, dung mạo của mình mà đi cứu một đám bạch nhãn lang vong ân phụ nghĩa như vậy chứ?
Có đáng không?
Nhìn độc tố trong cơ thể Tiêu Cảnh Tuyết càng thêm xao động, khóe miệng Tần Thiển Nguyệt phía ngoài nhếch lên ý cười.