Không cần Uyên nhắc nhở, Diệp Hiên đã sớm hiểu được tình cảnh của hai người, hai người căn bản không làm gì được đối phương, chứ đừng nói là oanh giết hắn.
- Chúng ta chạy.
Diệp Hiên tiếp tục hung cuồng công phạt, nhưng âm thầm truyền âm với Uyên.
- Trốn?
Uyên đầu tiên ngẩn ra, sau đó nhất thời xấu hổ truyền âm nói: