... ͏ ͏ ͏
"Vậy làm sao bây giờ? Ta muốn xưng hô với hắn ngư người khác, vừa biểu đạt được lòng tôn kính, lại không quá khách khí. Nhưng trước đây hắn đã từ chối rồi, giờ mà đổi lại cách xưng hô khác thì e rằng cũng không tôn trọng hắn." Lâm Hạ vò đầu, khổ não nói. ͏ ͏ ͏
"Hừm, ngươi nói cũng có lý, đúng là khó thật." Khưu Chính Hưng nghe vậy cũng không khỏi thấy nhức đầu. ͏ ͏ ͏
"Không bằng gọi hắn là Húc ca đi! Như vậy vừa thân thiết lại vừa thể hiện sự tôn kính. Ta nhớ có lần, trong một bữa tiệc thượng lưu, ta cùng một đồng sự thấy một số người lớn tuổi lại gọi người trẻ hơn là ca. Khi hỏi, đồng sự của ta nói đó là vì người trẻ kia có bối cảnh lớn hơn họ, nên mọi người đều kính nể và gọi hắn là ca." Giữa lúc Khưu Chính Hưng và Lâm Hạ cảm thấy bế tắc, Khưu Điền Giai đột nhiên nảy ra ý kiến. ͏ ͏ ͏
"Ý kiến này hay đấy! Vừa kéo gần mối quan hệ, lại không có vẻ tùy tiện." Khưu Chính Hưng nghe vậy, vừa lái xe vừa vỗ tay tán thưởng. ͏ ͏ ͏