"Không phải, không phải, chuyện này không giống, không giống..." Liễu Hoàng vội vàng phân bua.
"Không có gì khác biệt cả. Đúng rồi, Đông Húc, vi sư đã kết huynh đệ với Liễu Hoàng, ngươi từ nay về sau cũng không cần gọi là tiền bối nữa, hãy gọi là sư thúc, như vậy mới thân thiết." Cát Hồng nói dứt khoát.
"Đệ tử bái kiến sư thúc!" Cát Đông Húc nghe vậy vui mừng, liền cúi người cung kính chào Liễu Hoàng.
Liễu Hoàng thấy vậy đành phải chấp nhận, trong lòng thầm nghĩ rằng dù sao cũng không biết bao giờ mới gặp lại Khuê Túc tiền bối, vậy thì sư thúc thì sư thúc!
"Về chuyện sư thúc yêu cầu, sư phụ nói không sai. Nội bộ Liễu Túc bộ thực sự đang gặp vấn đề, nếu không sớm được quan tâm và giải quyết, khi đại kiếp thực sự ập đến, rất có thể tai họa sẽ đến với họ." Cát Đông Húc thấy Liễu Hoàng đồng ý với việc xưng hô sư thúc, liền nghiêm mặt và kể lại toàn bộ sự việc về việc Liễu Ốc cùng đồng bọn toan tính mang thi thể của Đại Ma vương đi, và chuyện Lăng Tuyệt đến gây hấn, hỏi tội.