Kiếm khí và kiếm ý trên người Nguyên Huyền và thanh Tử Dĩnh Kiếm càng lúc càng đậm đặc. Cuối cùng, không ai còn có thể phân biệt được đâu là người, đâu là kiếm. Mọi người chỉ thấy một thanh tử kiếm lấp lánh, sắc bén vô cùng, vắt ngang trời đất.
Thanh tử kiếm đó bay vút lên trời, đón lấy huyết đao của Phạm Hải đang rơi xuống từ trên cao.
Trong khoảnh khắc này, mọi thứ trong thiên địa dường như biến mất, chỉ còn lại một đao và một kiếm. Thời gian và không gian phảng phất như ngừng lại, mọi chuyển động đều im bặt.
"Coong!" Một tiếng vang lớn đinh tai nhức óc.
Thời gian bỗng dưng "sống" lại, quay về quỹ đạo bình thường.