"Nếu là ta, ta sẽ không coi một tướng quân từng có thể tập hợp hàng ngàn người trong rừng là kẻ ngu xuẩn, càng không cười nhạo lãnh tụ của mình là ngu xuẩn, vì như vậy chỉ khiến ngươi trông càng ngu xuẩn hơn." Cát Đông Húc đáp lời, chứ không phải Cam Lôi. ͏ ͏ ͏
"Ngươi là ai? Ai cho ngươi lá gan, dám ở đây gọi ta là ngu xuẩn!" Sắc mặt Toa Ôn biến đổi, hắn lập tức cầm lấy khẩu súng trên bàn trà bên cạnh, từ từ giơ lên nhắm vào Cát Đông Húc. ͏ ͏ ͏
"Ngươi là người Hoa?" Takana Motoyasu cũng biến sắc, chậm rãi đứng dậy: "Không trách Cam tướng quân dám mang theo mấy người như vậy xâm nhập đầm rồng hang hổ, hóa ra ngươi đã tìm được viện trợ từ Trung Quốc. Nhưng ngươi có vẻ đã quên rằng đây là Tam giác vàng, nơi mà ngay cả quân đội Trung Quốc cũng không thể công khai bước vào." ͏ ͏ ͏
"Nếu quân đội Trung Quốc không thể quang minh chính đại vào đây, thì người Nhật Bản các ngươi càng không có tư cách lén lút tiến vào. Còn ngươi, là cái gì mà dám cầm súng chỉa vào ta?" Cát Đông Húc nhàn nhạt nói. ͏ ͏ ͏
Cát Đông Húc vừa dứt lời, một thanh kiếm đen lục mờ mờ bất ngờ xuất hiện, rồi không biết từ khi nào đã lặng lẽ vòng qua cổ Toa Ôn. ͏ ͏ ͏