Đứng từ xa, cũng có thể cảm nhận được một luồng hung khí mãnh liệt bủa vây xung quanh.
Liễu Hoàng gia, truyền thừa từ Chu Tước thượng cổ, vốn luôn tự hào và ngạo nghễ, nên khi thấy những kẻ khác phô trương sát khí, Liễu Huy cùng những người khác không khỏi khinh thường.
"Hừ! Chỉ là đám hung cầm, dị thú hậu duệ, dám diễu võ dương oai, không biết trời cao đất rộng!" Liễu Huy cười lạnh, bùng phát một luồng khí tức cổ xưa và hung hãn, muốn để những kẻ ở xa thấy thế nào mới là huyết mạch chân chính của Thần cầm.
Kể từ sau trận đấu pháp trước đó, trong lòng Liễu Huy luôn nung nấu một sự phẫn uất vì mất mặt. Lời cảnh cáo từ gia chủ khiến hắn phải nén giận chờ cơ hội, hiện tại, khi rời khỏi gia tộc, cuối cùng hắn cũng có thể phát tiết.
"Đúng vậy! Bọn họ chẳng đáng để chúng ta bận tâm. Không biết lượng sức mình!" Những người khác cũng tán đồng, toát ra khí thế ngút trời.