"Giả! Chắc chắn là giả! Hắn không thể nào có tới mấy cái Ma Lôi!" Viêm Hồng Kình tái nhợt kêu lên, trong mắt cuối cùng hiện lên sự hoảng sợ.
"Có thể là giả, nhưng ta không cần phải vì ngươi mà mạo hiểm!" Thủy Tinh Hà lạnh lùng đáp, triệu hồi hắc long quay quanh thân, đồng thời biến lục sắc cành cây thành đại thụ che trời, treo trên đỉnh đầu, lục quang lấp lánh như biển xanh cuồn cuộn, không để Thôn Thiên Túi có cơ hội tấn công.
"Thủy Tinh Hà! Uổng ngươi là thập thế tôn của Thủy Mộc Đại Đế, ngươi đã làm mất hết anh danh của Thủy Mộc Đại Đế!" Viêm Hồng Kình vừa kinh hoảng vừa tức giận hét lên khi thấy Thủy Tinh Hà dẫn đầu rời đi.
"Hừ, ngươi cũng xứng nói những lời đó sao!" Trong mắt Thủy Tinh Hà lóe lên sát cơ, một cành cây từ đại thụ che trời vươn ra, hóa thành lục sắc trường tiên đánh thẳng về phía Viêm Hồng Kình.
Viêm Hồng Kình không kịp né tránh, bị trường tiên đánh trúng, lảo đảo, máu tươi phun ra từ miệng, tổn thương chồng chất thêm nghiêm trọng.