"Hắc hắc, ta và hắn không đánh không quen biết!" Cát Đông Húc nhớ lại trận chiến năm đó với Kim Hạo, không khỏi nở một nụ cười đắc ý.
"Thế thì không lạ! Hắn chỉ trọng những người có bản lĩnh, ngươi dám đối đầu với hắn mà không bị đánh bại, hẳn là đã được hắn coi trọng rồi." Khuê Túc cười nói.
"Xem ra đại ca cũng đã từng giao đấu với hắn?" Cát Đông Húc hỏi với vẻ thích thú.
"Tất nhiên rồi! Hắc hắc, năm đó hắn cứ tưởng mình là đệ nhất thiên hạ, nhưng lại bị ta cho một trận ra trò!" Khuê Túc đầy đắc ý kể.
Liễu Túc nghe vậy, cũng nhớ lại điều gì đó và lộ ra vẻ mặt ngượng ngùng.