Cát Đông Húc thấy vậy, vội vàng muốn thu hồi ngọn lửa, nhưng Liễu Hoàng đã khoát tay nói: "Không sao, để ta cảm nhận kỹ một chút."
Nghe vậy, Cát Đông Húc đành thôi không thu lại.
Ngọn Bất Diệt Hỏa nhanh chóng thiêu cháy cả bàn tay của Liễu Hoàng, rồi tiếp tục lan dần lên cánh tay. Trên mặt Liễu Hoàng hiện rõ sự thống khổ, nhưng đôi mắt cô càng lúc càng sáng, như ngộ ra được điều gì.
Khi ngọn lửa thiêu đến vai và có nguy cơ lan đến toàn bộ cơ thể, Liễu Hoàng mới đứng lên và nói: "Mau thu lại, thân thể hồn phách này của ta không chịu nổi ngọn Bất Diệt Hỏa của ngươi."
Cát Đông Húc nghe vậy lập tức thu hồi ngọn lửa.