"A, thì ra là Lô trưởng phòng! Ha ha, thật xin lỗi, lâu quá không gặp, ta không nhận ra." Phương Đĩnh nghe tên Lô Minh, liền sững sờ, rồi cười tươi, tiến tới bắt tay Lô Minh. ͏ ͏ ͏
Lô Minh là phụ thân của bạn học Cát Đông Húc, mà Cát Đông Húc lại đặc biệt dặn dò, nên Phương Đĩnh không thể bày kiểu cách với Lô Minh. ͏ ͏ ͏
Thấy Phương Đĩnh vừa nghe tên mình liền thay đổi thái độ, Lô Minh như bừng tỉnh, trái tim đang lo lắng cũng dịu xuống. ͏ ͏ ͏
Hắn biết, đây không phải là sự nhầm lẫn! Nhưng điều này càng khiến Lô Minh thêm bối rối. ͏ ͏ ͏
"Phương chủ nhiệm, cảm ơn ngài đã đề bạt tôi." Sau khi vào phòng, Lô Minh tạm gác lại sự bối rối, nói lời cảm ơn. ͏ ͏ ͏