Q5 - CHƯƠNG 105: ANH TÀI PHÓNG TÚNG. (3)
Cũng trong đêm mưa đó, ở địa điểm khác, diễn ra những câu chuyện khác nhau.
Một trà lâu nằm trên đường Long Hoa đang nghênh đón thời điểm làm ăn tốt nhất trong ngày, tầng một tiếng xào bài rào rào, giả trẻ nam nữ quay quanh bài, hoặc mạt chượt, hoặc đánh bài. Tầng hai cũng chủ yếu kinh doanh bài bạc, có điều thu phí cao hơn, mỗi pòng bao đều bố trí một trả muội tuổi không quá 28, rõ ràng không phải thuộc mức độ chi tiêu của đại chúng.
Người sống tiêu sái thì cuộc sống muôn màu muôn vẻ, ví dụ như với Mã Gia Long là thế, tuổi tứ tuần, mặc cái áo sơ mi hoa lá cành lòe loẹt, miệng ngậm tẩu gỗ, tóc cắt nửa tấc lộ ra da dầu, hắn không xấu, nếu như bỏ qua vết xẹo qua trán hắn, nhưng vết xẹo đó khiến hắn trông không giận mà uy.
Ở trong giới, cái vết xẹo ấy còn hữu ích hơn huân chương cảnh sát, mặc dù sau lưng người ta gọi hắn là Băng Nha Lão, nhưng ở trước mặt, ai nấy đều cung kính gọi một câu "Long ca!"