Q5 - CHƯƠNG 123: KHÔNG CÙNG MỘT NHÀ. (3)
Nếu Lam Trạm Nhất ra tay mà hai tên phản đồ không biết gì cả thì chuyện mất vui, bằng thủ đoạn Lam gia, xử hai kẻ không đề phòng khó gì.
Mẹ nó, chó chúng mày cắn nhau, Dư Tội cầm điện thoại lên, gọi cho Lưu Ngọc Minh, đổi giọng than vãn: “ Anh Lưu, vừa rồi người công ty nói, bên trên phái người tới là ý gì? Muốn đuổi tôi thì phải nói ra chứ, có phải tôi mặt dày ở lỳ không đi đâu ... Thật là, Trương Viễn Chinh nói thế, bảo mai phái người tới ... Anh không biết à ... Bảo sao, dù gì tôi do anh đề bạt lên mà ... Vâng, tôi hiểu, cùng lắm là không làm nữa ...”
Cúp điện thoại rồi Dư Tội khẽ liếm môi, y có thể nghe ra được sự hoảng loạn của Lưu Ngọc Minh, thế này chưa đủ, phải làm bọn chúng quắn đít lên mới được. Nghĩ một lúc y lại gọi điện cho Duẫn Thiên Bảo.
“ Anh Bảo ... Ồ, anh đang bận à? ... Tôi biết anh bận, tôi có chuyện thật, thật đấy, nói không chừng không chỗ nào đi nữa, phải qua anh kiếm cơm, tôi chả có văn hóa gì, sổ sách chẳng tính nổi, chắc là muốn đuổi tôi đi rồi ... Vậy nhé, nếu tôi bị đuổi sẽ qua chỗ anh làm.”