Q7 - CHƯƠNG 009: NGHE DANH ĐÃ LÂU. (1)
"Cậu đừng báo cáo với tôi là chỉ có chút năng lực đó thôi nhé, toàn là tinh anh năm xưa, vậy mà chỉ tóm được bọn bán lẽ đầu đường à? ... Cái gì, bước tiếp theo nên làm gì à, cậu hỏi tôi, tôi hỏi ai? Tự nghĩ cách đi, tôi chỉ cần kết quả ... Ai không dám làm nói với hắn tới đồn công an Đại Bắc Trang báo cáo, tự cuốn xéo ... Thứ ăn hại, thuê đám hiệp cảnh còn có ích hơn các cậu."
Dư Tội bật ghi âm điện thoại, đám người trong xe đưa mặt nhìn nhau, giọng của Lão Hứa, lệnh từ bên trên, không dám có nghi vấn gì nữa rồi.
Mấy ngày qua bọn họ thấy mình quá đáng lắm rồi, phá hết điều lệ cảnh sát rồi, thậm còn ngại không muốn đi cướp nữa, một phần tiền đem chia nhau, sướng thì sướng nhưng mà chột dạ, không chỉ một lần chất vấn Dư Tội đây có đúng là nhiệm vụ của trên sở không?
“ Có Lão Hứa chống lưng phía sau chúng ta, còn sợ cái quái gì nữa.” Hùng Kiếm Phi nhẹ người, chỉ cần danh chính ngôn thuận là được, chứ còn bọn tội phạm thì việc quái gì phải thương, nhất là lũ buôn ma túy, hắn mà có quyền ấy à, gom lại tạch tạch tạch một tràng khỏi xét xử, xem thằng nào còn dám dính vào nữa: