Q7 - CHƯƠNG 011: NGHE DANH ĐÃ LÂU. (3)
“ Thế này không được, sơ xảy một chút, bất kể là truyền thông phơi bày ra hay có kẻ phản ánh lên cấp trên, hoặc họ đánh bừa đánh bậy gặp phải đầu sỏ thì vô cùng nguy hiểm.” Nhâm Hồng Thành hết lời khuyên nhủ, mặc dù tình hình cấp bách, nhưng việc gì cũng nên có giới hạn, có kế hoạch chứ:
“ Ghi rõ từng khoản, chỉ cần không đút vào túi đồng nào là ổn thôi.” Hứa Bình Thu chẳng coi ra gì:
“ Tôi không đút vào túi, nhưng mấy thằng nhóc của ông làm gì có giác ngộ như thế, cứ tiếp tục chúng sẽ thành cảnh sát bẩn thực sự, chúng ta phải làm sao?”
“ Anh nói đúng rồi, tôi muốn bồi dưỡng một nhóm cảnh sát bẩn, ít nhất chúng dám làm bậy mà không cho phép tôi có thể xử trí bọn chúng bất kỳ lúc nào ... Thôi đừng nói lời nhụt chí nữa, quân của anh có phán hiện gì không?” Hứa Bình Thu thu hồi tầm mắt từ cây quan hệ về, hỏi: