Q7 - CHƯƠNG 079: CÔNG ĐẠO KHÓ NÓI. (3)
Xe dừng lại ở bệnh viện nhân dân số 3, không khí bay qua cửa sổ mang theo mùi bụi quen thuộc, Cố Nguyên Thanh không thoải mái, chất lượng không khí nơi này kém xa so với nông trường cải tạo, so ra, hắn thích không khí điền viên hơn.
Cửa sau mở ra, hắn khom người xuống xe, máy móc nói một câu cám ơn với quản giáo tháo còng cho mình.
Tóc đã hoa râm song rất sạch sẽ, da mặt rám nắng nhưng khỏe mạnh, còn mặc bộ âu phục rất hợp người, đây là quần áo khi con gái hắn đi thăm tù gửi cho, hắn chỉnh quần áo sải bước vào bệnh viện. Quản giáo theo sau, loại tội phạm kinh tế này không có nguy hiểm gì hết, song được về thành phố thăm người thân là pháp luật rộng lượng rồi.
Bên sảnh có cô gái đợi, nhìn một cái che mặt khóc, người cha tài ba mà cô luôn ngưỡng mộ, vậy mà chớp mắt thành thế này, cô khóc nức nở. Thiệu Soái ôm vai nói: “ Mau đi đi.”