Q4 - CHƯƠNG 180: MẸ GIÀ TÓC BẠC. (1)
Dư Tội ngồi trên xe nhìn cảnh Vũ Tiểu Lỗi chạy mà vỗ vỗ đầu: “ Tôi biết mà, ngay từ đầu vụ án này tôi giữ bí mật với anh là vì thế, đây là cái huyện thành nhỏ, ai biết nhà nghi phạm có phải cô dì chú bác dì của anh không? Giờ anh áp cả tôi vào rồi đấy, hắn mà chạy thì chúng ta thảm.”
“ Thôi đi, cậu mà sợ mấy chuyện này sao? Đằng nào cậu chuẩn bị nhường công cho Lý Dật Phong rồi, còn tôi thì thôi, tôi chẳng có tham vọng gì lớn lao, cả đời làm cảnh sát ở quê cũng được, miễn không tới mức bằng này tuổi còn bị mẹ tôi chửi mắng, thực sự là không chịu nổi … “ Viên Lượng cười lớn: “ Vũ Tiểu Lỗi cũng chẳng chạy nổi, trước chỉ có cha mẹ, giờ có vợ có con, đố hắn chạy, với lại thành phố mấy nghìn vạn người mà cậu còn tìm ra, cái huyện nhỏ xíu này hắn chạy đâu cho thoát khỏi tay cậu. Tôi tin cậu. ”
“ Này này đừng có nịnh tôi, tới lúc đó mà có sự cố là tôi đổ hết cho anh đấy.”
“ Học cậu còn gì nữa, sợi dây tình cảm buộc mới chặt.”