Q5 - CHƯƠNG 004: BẢO MÃ LƯƠNG CÂU. (2)
Thành phố Lâm Phần, cửa hiệu Hương Quả Viên.
Trong cái mùa gió xuân tiêu điều này, người đi đường thưa thớt, Dư Tội vén tấm rèm nhựa trong suốt dày treo ở cửa thò đầu ra, gắp nắm than đã cháy hết bỏ ra ngoài cửa, từ chỗ ấm áp ra chỗ lạnh, rùng mình một cái rụt đầu lại nhanh như trộm.
Đi loanh quanh trong hiệu, lại bắt đầu kiếm quả vừa mắt nhai rau ráu, thi thoảng nhìn đứa bé ngồi khoanh chân trên ghế, nó là Tiền Tiểu Quả con trai của Tiền Đại Nghĩa, cha hắn là bạn bè rượu thịt của cha y, hai người họ đi nhập hàng rồi, vì thế đưa thằng bé thiếu quản giáo bị trường học đình chỉ giao Dư Tội quản thức tạm thời.
“ Nhìn gì, mau làm bài tập đi.” Dư Tội mắng một câu, tiếp tục ăn: