Q6 - CHƯƠNG 041: NHIỆM VỤ ĐẶC THÙ. (4)
Lời nói tới đó, Dư Tội cũng không tranh luận gì thêm với Lão Nhâm nữa, cho tới tận khi xuống xe, ông ta dẫn thành viên đội chi viện vào nghĩa trang, Dư Tội và Thử Tiêu là hai thứ lạc loài theo sau rất xa.
Tiêu Mộng Kỳ lo giữa mọi người sinh ra hiểu lầm, nói nhỏ với Nhâm Hồng Thành: “ Xử trưởng Nhâm, hai người đó hơi ngốc, đừng chấp họ.”
“ Sai, tôi rất thích bọn họ, lý trí không mù quáng mới làm được cảnh sát tốt, thường người ngốc một chút mới thành anh hùng.”
Lão Nhâm lắc đầu chắp tay sau lưng đi trước, mấy người còn lại ngơ ngác không hiểu gì, có điều cảm giác người ta cãi nhau một trận không có gì, còn mấy bọn họ mới bị xem nhẹ.