Q6 - CHƯƠNG 068: NGƯỜI SỢ NỔI DANH. (2)
Cuộc sống luôn trôi đi trong bình đạm, lặng lẽ tới tháng ba, ánh nắng rực rỡ, sắc xuân tràn ngập, câu trổ trồi non, trên thao trường tổng đội hình sự, mấy bóng dáng khỏe khoắn đang chạy. Sử Thanh Hoài vẫn dẫn dắt đội ngũ chi viện này, thời chiến làm cảnh sát, hòa bình thì huấn luyện đã thành công tác thường nhật, hắn đứng bên thao trường ngửa mặt đối diện với nắng xuân ấm áp, toàn thân khoan khoái, nhớ lại một năm trước mà hư một giấc mộng.
Có đắc ý không? Có chứ, hắn vô tình mở ra con đường lớn làm sĩ đồ rộng mở, giống như xử trưởng Hứa, ai cũng nghĩ rằng ông sẽ nghỉ hưu ở vị trí ngồi mười mấy năm trời, ai mà ngờ càng già càng dẻo dai, lên tới phó sở rồi.
Đúng, giờ phải gọi là phó sở trưởng Hứa, lệnh bổ nhiệm vừa đưa xuống, do trên bộ xác định, gần như thông qua 100%.
Sử Thanh Hoài hô hào thúc giục mấy đội viên ngoài sân, hắn thấy, mình sẽ còn đưa đội ngũ này đi xa hơn, bay cao hơn nữa.