Q7 - CHƯƠNG 019: TÌM TỚI TẬN CỬA. (2)
Hùng Kiếm Phi cầm cái "lệnh truy nã" được in đơn giản, cơ bản không có hiệu lực, cái gọi là "bán ma túy", chính là Đỗ Lập Tài: “ Cậu không thấy quá à, còn cái gì mà con bị bắt cóc vợ bị luân phiên cưỡng bức.”
“ Đúng thế, anh ta bắn kẻ bán ma túy thôi mà, kẻ đó sớm muộn cũng chết, làm sao đâu chứ.” Tôn Nghệ lẩm bẩm:
Thử Tiêu sững sờ: “ Đội trọng án thật đấy à, còn mù pháp luật hơn cả tôi.”
Chứ còn sao nữa, phạm pháp rõ ràng, còn giết một nghi phạm trọng đại chưa thẩm vấn xong, dù về tình có thể thông cảm, song tội này đủ chết rồi.