Q7 - CHƯƠNG 031: TIÊU HỒN THỰC CỐT (2)
Nhìn ra rồi, mấy cô gái này muốn dùng những câu chuyện này để xóa nhòa khoảng cách, kéo đổ giới hạn, Dư Tội làm ra vẻ miễn cưỡng:” Xem ra tôi phải kể rồi, có điều ...”
“ Không có ngoại lệ, không được kể chuyện tục tĩu, ít nhất bề ngoài không thể có, đúng không các chị em.” Diêu Mạn Lan hô hào:
“ Không kể được chỉ phải uống một nửa cốc thôi.” Trương Thanh Thanh nói đỡ mà như nói khích vậy:
“ Được rồi, câu chuyện thế này, ở bệnh viện thần kinh tỉnh có một bệnh nhân hoang tưởng, luôn cho mình là đứa trẻ con, lý tưởng của hắn là làm cái ná to, bắn vỡ kính nhà hàng xóm, khi nào bác sĩ hỏi hắn cũng trả lời như thế, bệnh tình không hề tiến triển ... Một hôm bác sĩ hỏi, về nhà muốn làm gì, lần này thay đổi, hắn nói muốn về nhà tìm nữ nhân.” Dư Tội nghiêm túc kể một câu chuyện chẳng hề giống chuyện cười: “ Bác sĩ cao hứng, nghĩ rằng chữa trị có hiệu quả, hỏi tìm nữ nhân làm gì, bệnh nhân nói, kết hôn với cô ấy. Bác sĩ mừng lắm, chứng tỏ tư duy bình thường rồi, lại hỏi, kết hôn là gì, bệnh nhân nói, dẫn cô ấy vào phòng, ấn xuống giường, xé áo cô ấy, cởi quần cô ấy .... Tới đây bác sĩ yên tâm rồi, bệnh nhân đã hoàn toàn khỏe mạnh, chuẩn bị làm thủ tục cho hắn về ... Lúc làm thủ tục, bác sĩ thuận tiện hỏi, anh cởi quần nữ nhân ra để làm gì?”