Q 7 - CHƯƠNG 035: LÒNG NGƯỜI KHÓ ĐOÁN. (1)
Xe vào thành phố, Thân ca xuống xe, xe tiếp tục tới đường Trường Trì, từ xa xa dừng lại, hắn xuống xe, chống gậy tập tễnh đi tới thế giới không liên quan.
Trường câm điếc.
Bãi cõ xanh mượt mà, ánh nắng ấm áp, khung cảnh tĩnh lặng, ở thế giới không tiếng động làm người ta sinh thương hại này lại chẳng bi thương, các giáo viên dẫn theo đoàn học sinh non nớt, nụ cười tràn ngập hạnh phúc.
Hắn nhìn thấy sư muội Sở Tuệ Tiệp, thiếu chút nữa gọi thành tiếng, đỡ ngực thở dốc, trấn áp kích động trong lòng, từ lần ở mộ cha nuôi đó, sư muội đã coi hắn như người xa lạ.