Q8 - CHƯƠNG 007: CÓ SOÁI KHÔNG TƯỚNG. (3)
Đây không phải là công việc hay ho gì, người thông minh bằng cấp cao thì ngồi bàn giấy, trình độ kém không có đầu óc lăn lộn cơ sở, tạo độ vênh cao, kiếm nhân tài như thế hiếm lắm, mà có thì người ta không chịu làm loại việc này. Miêu Kỳ mắt liếc qua liếc lại, có vẻ có nhân tuyển, Vạn Thụy Thăng thì đoán ý đồ lãnh đạo, Thiệu Vạn Qua, Lý Kiệt đợi lệnh là làm chủ nhiệm Ngô làm văn phòng không liên quan, Sử Thanh Hoài nhìn Tiêu Mộng Kỳ, một hồ đồ, một trầm tư.
“ Dân chủ một lần đi, gửi nhân tuyển mọi người nghĩ tới cho tôi, không được giao lưu, sẽ ảnh hưởng tới tư duy đối phương, người nghĩ tới đầu tiền là người tốt nhất.” Hứa Bình Thu ra chỉ thị:
Mọi người lần lượt lấy di động ra gửi tin nhắn, Hứa Bình Thu thong thả xem từng cái một, khi toàn bộ tin nhắn tới đủ mới nói:” Cám ơn mọi người giúp tôi hạ quyết tâm, ý kiến của chúng ta chưa bao giờ thống nhất như thế, Mộng Kỳ theo tôi, chủ nhiệm Ngô tiễn mọi người.”
Tiêu Mộng Kỳ vâng một tiếng, đứng dậy theo Hứa Bình Thu, hai người ra ngoài một cái, bên trong nhốn nháo hỏi nhau tiến cử ai, Sử Thanh Hoài thu ánh mắt ghen tỵ nhìn theo Tiêu Mộng Kỳ lại, vì hắn nhận ra chuyện ngạc nhiên, mọi người tiến cử một cái tên gây tranh cãi.