Hơn nữa, còn phải duy trì việc cung cấp hằng ngày cho hai ma linh, nếu không chúng sẽ tiến vào trạng thái điên loạn.
Chỉ dựa vào một mình Tình nha đầu cung cấp thì sao đủ chứ!
Nhưng điều này sao có thể làm khó được Nhậm Kiệt thông minh lanh lợi? Hơn mười ngày nay, những lúc rảnh rỗi, hắn lại đến hành lang bệnh viện ngồi đọc sách.
Trong bệnh viện toàn là bệnh nhân và người nhà, mỗi ngày đều có người qua đời, cảm xúc không ai là không dao động, chỉ cần ngồi đó một buổi chiều, đã có thể thu thập được không ít sương mù cảm xúc.
Khi ở bệnh viện, hắn tiện thể kết giao bằng hữu với những người ở nhà hỏa táng, bên đó ngày nào cũng có người đưa đến thiêu, cảm xúc của người thân dao động càng dữ dội, Nhậm Kiệt đến đó cũng có thể kiếm được một mẻ.