Tiếng mèo hoang ngoài cửa sổ kêu đến là thảm thiết, đánh thức Lục Nghiêu đang ngủ gật.
Hắn xoa xoa trán rồi vuốt mặt.
Hắn nhìn vào đồng hồ, đã 2:30 sáng.
Vẫn nên đi ngủ trước thôi.
Trong lòng Lục Nghiêu nghĩ như vậy rồi như phản xạ có điều kiện mà liếc mắt nhìn màn hình máy tính.